Nếu có một ngày trong toàn bộ hành trình xuyên Việt bằng xe máy mà tôi muốn đóng khung và lưu giữ, đó chính là ngày thứ 3. Một ngày không quá dài về khoảng cách (chỉ 167km), nhưng lại đong đầy những cung bậc cảm xúc, đưa tôi đi từ sự choáng ngợp của thiên nhiên hoang sơ đến niềm tự hào lịch sử dân tộc. Xuất phát từ biển Thiên Cầm, Hà Tĩnh và đích đến là thành phố Đồng Hới, Quảng Bình, chặng đường này là một bản giao hưởng hoàn hảo, nơi mỗi cung đường, mỗi điểm dừng chân là một nốt nhạc khó quên.
Bài viết này không chỉ là những dòng cảm nhận cá nhân, mà còn là một cuốn cẩm nang chi tiết cho những ai đang ấp ủ dự định chinh phục cung đường ven biển Hà Tĩnh – Quảng Bình đầy mê hoặc. Và bây giờ, chúng ta sẽ cùng bắt đầu hành trình xuyên việt ngày 3.
Video chi tiết ngày 3 – Hành trình xuyên Việt:
Bình minh Thiên Cầm – Lời chào từ biển cả Hà Tĩnh
Hành trình ngày thứ 3 bắt đầu khi những tia nắng đầu tiên xuyên qua kẽ lá, nhuộm hồng cả một góc biển Thiên Cầm. Tiếng sóng vỗ rì rào như một bản nhạc chào buổi sáng, xua tan đi chút mệt mỏi còn sót lại của ngày hôm trước. Sau bữa sáng thưởng thức súp lươn đặc sản Hà Tĩnh, tôi kiểm tra lại xe cộ, đổ đầy xăng và chính thức lên đường. Cái không khí trong lành, mặn mòi của biển cả buổi sớm mai như một liều “doping” tinh thần, hứa hẹn một ngày tràn đầy năng lượng.

Cầu Cửa Nhượng và đường tuần tra ven biển Cẩm Lĩnh – Khúc dạo đầu hoàn hảo trong hành trình xuyên Việt
Rời Thiên Cầm, điểm nhấn đầu tiên chào đón tôi là cầu Cửa Nhượng sừng sững bắc qua cửa biển. Từ trên cầu, có thể phóng tầm mắt bao quát cả một vùng sông nước, biển trời rộng lớn. Nhưng điều tuyệt vời nhất vẫn còn ở phía trước.
Qua cầu, tôi rẽ vào con đường quốc phòng ven núi Cẩm Lĩnh. Đây thực sự là một quyết định sáng suốt. Con đường nhỏ, vắng bóng xe lớn, uốn lượn mềm mại như một dải lụa. Một bên là vách núi đá trầm mặc, một bên là biển xanh bao la vỗ sóng vào bờ đá. Cảm giác chạy xe trên cung đường này thật khó tả, đó là sự tự do tuyệt đối, là cảm giác con người thật nhỏ bé nhưng lại đang hòa mình trọn vẹn vào thiên nhiên hùng vĩ.


Eo biển Kỳ Xuân – Viên ngọc ẩn mình của Hà Tĩnh
Men theo con đường ven biển, tôi đi qua eo biển Kỳ Xuân. Nơi đây đẹp một cách hoang sơ, thuần khiết. Bãi cát nhỏ trải dài sát con đường ven biển, nước biển trong vắt nhìn thấu tận đáy. Không có dịch vụ du lịch, không có sự ồn ào, chỉ có tiếng sóng, tiếng gió và những chiếc thuyền thúng neo đậu yên bình. Tôi dừng xe, ngồi trên một mỏm đá, lặng ngắm vẻ đẹp bình yên này và hiểu rằng, đây chính là những khoảnh khắc “đắt giá” nhất của một chuyến đi.

Cánh đồng lúa Kỳ Phú – Bức tranh vàng rực của đồng Quê trong hành trình xuyên Việt
Tạm biệt biển xanh, hành trình đưa tôi đi sâu hơn vào đất liền, và một bức tranh hoàn toàn khác mở ra. Cánh đồng lúa bạt ngàn của Kỳ Phú, Kỳ Anh đang vào mùa gặt, trải một màu vàng óng đến tận chân trời. Gió mang theo hương lúa chín thơm ngát, không gian tràn ngập sự trù phú, ấm no. Hình ảnh những người nông dân đang cần mẫn làm việc trên đồng tạo nên một khung cảnh lao động thật đẹp và ý nghĩa, một nét đặc trưng của làng quê Việt Nam.

Đèo ngang hùng vĩ – Ranh giới lịch sử và địa lý
Sau khi no mắt với “biển vàng”, tôi hướng thẳng đến Đèo Ngang – một cái tên đã đi vào thi ca và lịch sử. Con đèo là ranh giới tự nhiên giữa hai tỉnh Hà Tĩnh và Quảng Bình.
Chinh phục Đèo Ngang – “Bước tới đèo ngang bóng xế tà”
Đèo Ngang ngày nay không còn hiểm trở như xưa nhờ có hầm đường bộ, nhưng với dân phượt, chinh phục con đèo cũ mới là trải nghiệm đích thực. Những khúc cua tay áo, những con dốc nối tiếp nhau là một thử thách ngọt ngào. Càng lên cao, không khí càng trong lành, cảnh vật càng hùng vĩ. Đứng từ đỉnh đèo, nhìn về phía Bắc là đất Hà Tĩnh, nhìn về phía Nam là địa phận Quảng Bình, cảm giác thật đặc biệt. Câu thơ của Bà Huyện Thanh Quan cứ văng vẳng bên tai, khiến cho cảnh vật trước mắt thêm phần hoài cổ, trầm mặc.

Vũng Chùa – Đảo Yến: Khoảnh khắc lắng đọng và tự hào
Qua Đèo Ngang, tôi đặt chân lên đất Quảng Bình. Điểm dừng chân mang ý nghĩa đặc biệt nhất trong cả ngày hôm nay, và có lẽ là cả chuyến đi, chính là khu mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại Vũng Chùa – Đảo Yến.
Con đường vào khu an nghỉ của Đại tướng rợp bóng cây xanh, không khí trang nghiêm và thanh tịnh. Tôi gửi xe, cùng dòng người từ khắp mọi miền Tổ quốc vào viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đứng trước mộ phần của vị tướng huyền thoại, tựa lưng vào núi, hướng mặt ra Biển Đông, lòng tôi dâng lên một niềm thành kính và tự hào khôn xiết. Gió biển Vũng Chùa như đang thì thầm kể lại những trang sử hào hùng của dân tộc. Đây không chỉ là một điểm du lịch tâm linh, mà là một điểm đến của trái tim, nơi để mỗi người con đất Việt chiêm nghiệm về lịch sử và lòng biết ơn.

Quảng Bình chào đón – Sắc màu văn hóa và biển xanh vẫy gọi
Rời Vũng Chùa với những cảm xúc lắng đọng, tôi tiếp tục hành trình khám phá những sắc màu tươi mới của đất Quảng Bình.
Làng bích họa Cảnh Dương – Câu chuyện kể trên những bức tường
Điểm đến tiếp theo là làng bích họa Cảnh Dương (huyện Quảng Trạch). Ngôi làng chài cổ xưa như được thổi một luồng sinh khí mới với rất nhiều bức tranh tường sống động. Mỗi bức họa là một câu chuyện về lịch sử hình thành và phát triển của làng, về cuộc sống bám biển của ngư dân, về vẻ đẹp của quê hương. Đi dọc trong những con ngõ nhỏ, ngắm nhìn những tác phẩm nghệ thuật độc đáo này và trò chuyện cùng người dân thân thiện là một trải nghiệm văn hóa vô cùng thú vị.

Bãi biển Cảnh Dương và cung đường ven biển “Thiên Đường”
Ngay cạnh làng bích họa là bãi biển Cảnh Dương hoang sơ với bờ cát vàng mịn và hàng phi lao xanh ngắt. Nhưng “cực phẩm” thực sự là con đường ven biển Quảng Bình nối từ Cảnh Dương chạy dọc về phía Nam.

Đây xứng đáng là một trong những cung đường ven biển đẹp của Việt Nam. Con đường nhựa phẳng lỳ, một bên là những đồi cát trắng phau, một bên là bãi biển hoang sơ với cát vàng óng và nước biển xanh ngắt một màu ngọc bích. Tôi cứ thế bon bon trên đường, mở căng lồng ngực để đón trọn lấy ngọn gió biển mặn mòi. Cảm giác tự do, phóng khoáng và sảng khoái đến tột cùng.

Cầu Gianh vượt dòng sông lịch sử
Hành trình ven biển chuẩn bị kết thúc khi tôi gặp cầu Gianh, cây cầu bắc qua sông Gianh huyền thoại. Dòng sông này từng là ranh giới chia cắt Đàng Trong – Đàng Ngoài suốt gần 2 thế kỷ. Vượt qua cầu Gianh, trong lòng không chỉ là cảm giác đi từ huyện này sang huyện khác, mà còn như đang đi xuyên qua một trang sử bi tráng của dân tộc.
Về Đồng Hới – Khép lại một ngày trọn vẹn hành trình xuyên Việt ngày 3
Từ cầu Gianh, tôi nhập vào Quốc lộ 1A để về thành phố Đồng Hới. Nhịp sống và mật độ giao thông bắt đầu đông đúc hơn, báo hiệu tôi đang đến gần trung tâm đô thị. Khi những ánh đèn đường của Đồng Hới bắt đầu rực sáng, cũng là lúc tôi cảm nhận rõ sự mệt mỏi nhưng vô cùng thỏa mãn.
Thành phố Đồng Hới xinh đẹp hiện ra bên dòng sông Nhật Lệ hiền hòa. Tôi tìm một khách sạn nhỏ ven bờ sông Nhật Lệ, cất đồ đạc và đi thưởng thức những món đặc sản của Quảng Bình.
Lời kết
Hành trình xuyên Việt ngày 3 là một tập phim đầy màu sắc và cảm xúc. 167km đã đưa tôi đi qua mọi cảnh sắc đặc trưng nhất của miền Trung: từ biển xanh hoang sơ, núi non hùng vĩ, đồng lúa trù phú đến những di tích lịch sử linh thiêng và những làng chài văn hóa. Đó là hành trình của sự khám phá, của sự chiêm nghiệm và của tình yêu dành cho mảnh đất hình chữ S này. Nếu bạn đang lên kế hoạch cho chuyến đi của mình, đừng ngần ngại đưa cung đường Thiên Cầm – Đồng Hới vào danh sách phải đến. Chắc chắn bạn sẽ không hối tiếc.
>>> Xem thêm: Hành trình xuyên Việt ngày 2: 120km chạy xe máy đường ven biển từ Cửa Lò (Nghệ An) đến Thiên Cầm (Hà Tĩnh)