Hành trình xuyên Việt bằng xe máy luôn là giấc mơ của những trái tim yêu tự do, đam mê khám phá từng cung đường, từng miền đất trên dải đất hình chữ S. Và với tôi, chặng đường đầu tiên từ thành phố Nam Định đến biển Cửa Lò (Nghệ An) không chỉ là khởi đầu cho một chuyến đi dài ngày, mà còn là bản giao hưởng đầu tiên giữa nắng gió, biển cả và cảm xúc.
Video chi tiết Ngày 1 – Hành trình xuyên Việt
Rời Thành Nam trong nắng sớm
Sáng sớm, tôi rời thành phố Nam Định trên cây cầu Thiên Trường đầy tự hào, khi mặt trời còn chưa kịp lên cao. Không khí se lạnh của buổi sớm mai khiến tinh thần sảng khoái, phấn chấn. Tôi chọn hướng đi theo tỉnh lộ 490, con đường nối liền những miền quê yên bình của đất Nam Định, một tuyến đường ít xe cộ, rợp bóng cây xanh hai bên, lý tưởng cho sự khởi đầu của hành trình xuyên Việt.
Đi qua những cánh đồng lúa mướt mát, những làng quê quen thuộc, tôi cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp giản dị, chân chất của vùng đồng bằng Bắc Bộ. Những chiếc xe đạp của người nông dân, tiếng loa phát thanh xã, mùi rơm rạ… tất cả tạo nên một khung cảnh mộc mạc nhưng sâu lắng.
Qua cầu Tam Tòa – nhịp nối giữa hai vùng đất
Chạy một đoạn, tôi đến cầu Tam Tòa – cây cầu bắc qua sông Đáy. Đây cũng là khoảnh khắc tôi thực sự cảm nhận được rằng mình đang “đi thật xa để trở về” – trở về với chính mình, với khát khao khám phá những vùng đất mới, những trải nghiệm chưa từng có.

Uống cà phê sáng tại nhà thờ đá Phát Diệm
Tôi tiếp tục chạy xe khoảng hơn 20km nữa là đến nhà thờ đá Phát Diệm – một trong những công trình kiến trúc Công giáo độc đáo bậc nhất Việt Nam. Nhà thờ mang đậm phong cách Á Đông, kết hợp hài hòa giữa kiến trúc chùa chiền và nhà thờ phương Tây. Tôi dừng lại tại một quán cà phê nhỏ bên đường, đối diện nhà thờ. Trong khi nhâm nhi ly cà phê nóng, tôi lặng ngắm từng chi tiết của công trình đá vững chãi, cổ kính ấy.
Đây không chỉ là điểm dừng chân, mà còn là nơi tôi nạp lại năng lượng cho hành trình dài phía trước. Không khí yên bình, tiếng chuông nhà thờ vang vọng giữa không gian mênh mang, như đánh thức những cảm xúc bình dị trong tôi.
Quốc lộ 10 – Con đường đưa tôi vào miền Trung
Tạm biệt Phát Diệm, tôi tiếp tục lên xe và chạy dọc quốc lộ 10 – một tuyến đường huyết mạch nối liền nhiều tỉnh thành từ Ninh Bình đến Thanh Hóa. Cung đường này khá thuận lợi, bằng phẳng, hai bên là những vùng quê trù phú. Tôi lần lượt đi qua Nga Sơn, Hậu Lộc, Hoằng Hóa, rồi đến Sầm Sơn. Mỗi nơi đều mang một vẻ đẹp riêng, với những làng nghề truyền thống, những hàng dừa ngả bóng bên đường.
Khi đến gần Sầm Sơn, tôi dừng lại nghỉ trưa, thưởng thức một bữa cơm bình dân với canh cua, cà muối – món ăn đậm chất quê khiến tôi như được tiếp thêm sức mạnh để tiếp tục hành trình.
Khám phá khu kinh tế Nghi Sơn và ngắm biển từ trên đỉnh núi
Chiều xuống, tôi chạy xe tiếp vào khu kinh tế Nghi Sơn – một trong những vùng phát triển năng động của Thanh Hóa. Dù chủ yếu là khu công nghiệp, nhưng nơi đây vẫn có những điểm dừng chân tuyệt đẹp. Tôi chạy dọc đường ven biển và leo lên một ngọn núi gần đó – nơi có thể ngắm nhìn bao quát biển Nghi Sơn.
Đứng từ trên đỉnh núi nhìn xuống, khung cảnh hiện ra hùng vĩ và nên thơ. Biển xanh thẳm, những con tàu neo đậu, sóng vỗ nhẹ vào bờ như lời chào của miền Trung gửi đến một kẻ lữ hành phương Bắc. Đó là khoảnh khắc khiến tôi cảm thấy mình vừa nhỏ bé giữa thiên nhiên, vừa hạnh phúc khi được sống trọn vẹn với từng phút giây.
Đặt chân đến biển Cửa Lò – kết thúc chặng đầu tiên của hành trình xuyên Việt
Từ Nghi Sơn, tôi tiếp tục chạy xe dọc theo đường ven biển, và chính thức vào địa phận Nghệ An. Chỉ sau vài tiếng chạy xe, biển Cửa Lò hiện ra trong tầm mắt – điểm đến của chặng đầu tiên.
Tôi đến Cửa Lò khi mặt trời đã khuất sau đường chân trời, chỉ còn lại ánh đỏ mờ ảo phản chiếu trên mặt biển lăn tăn. Gió biển mặn mòi thổi vào mặt, mang theo mùi vị của sự xa xôi, của tự do và những giấc mơ đang thành hình.
Tôi thuê một phòng nghỉ ven biển, nằm dài nghe tiếng sóng vỗ, lòng nhẹ bẫng như mây. Đó là cảm giác không thể có được trong thành phố xô bồ, là món quà vô giá dành cho những ai dám lên đường.
Chặng đầu – nền móng của hành trình xuyên Việt
Chặng đường khoảng 300km từ Nam Định đến Cửa Lò theo đường ven biển là một hành trình trọn vẹn cả về cảnh sắc lẫn cảm xúc. Tôi đã đi qua những vùng đất quen thuộc, chạm đến những miền xa lạ, trải nghiệm từ ánh nắng sớm ở Thành Nam đến hoàng hôn nơi biển Cửa Lò.
Mỗi đoạn đường, mỗi con dốc, mỗi ánh mắt người dân đều để lại trong tôi một dấu ấn riêng. Và tôi biết, đây mới chỉ là chặng đầu tiên, nhưng cũng là nền móng vững chắc cho những cung đường dài hơn, thử thách hơn phía trước.
Hành trình xuyên Việt bằng xe máy không chỉ là việc “đi từ nơi này đến nơi khác”, mà là hành trình trở về với chính mình, sống chậm lại để cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của đất nước và chính con người mình.